Trang chủ » Tin tức » Những Câu Thơ Thư Pháp Hay Về Chữ”Hiếu”

Vạn vật đều có nguồn cội, con người có tổ tông. Người Việt vốn có truyền thống ” Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”, ” Uống nước nhớ nguồn”. Chính vì thế mà con cháu đời đời luôn gìn giữ những giá trị đạo đức thiêng liêng. Họ luôn coi trọng chữ ” Hiếu Đạo ” và cố gắng làm tròn bổn phận con cháu để xứng danh với Cha Ông. Đó là bản chất mà chúng ta ngày nay cần phải lưu tâm và phát huy truyền thống tốt đẹp này.

Con dù lớn vẫn là con của mẹ
     Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con 

    Chế Lan Viên
 
02
Đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ
Gian khổ cuộc đời không nặng gánh hơn cha
 
03
      Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ
      Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha

   Thích Thiện Nghĩa
 
04
  Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn
   Đưa tấm lưng gầy cha che chở đời con
 
05
Thành kính tổ tiên ơn gia độ
  Báo ân phụ mẫu nghĩa sinh thành
 
06
Vời vợi non cao ơn dưỡng dục
  Mênh mông biển rộng đức sinh thành
 
07
Ơn sinh thành như đại hải
 Nghĩa dưỡng dục tỷ non cao
 
08
 Ân sâu nghĩa mẫu Đông Hải tựa
  Sinh thành công phụ Thái Sơn cao
 
09
  Ơn cha dưỡng dục dường non Thái
  Nghĩa mẹ sinh thành tựa biển Đông
 
10
 Chúc cho cha được thanh nhàn
  Cầu cho mẹ được an khang tuổi già
 
11
    Cha là bắt đầu cho nguồn gốc, lý tưởng và tương lai
   Mẹ là bắt đầu cho sự sống, tình yêu và hạnh phúc
 
12
    Cha suốt đời là chổ dựa mà con trọn vẹn yêu thương
    Mẹ là mãi mãi, là cho đi không đòi lại bao giờ
    Con là hơi ấm sưởi lòng cha mẹ lúc quạnh hiu
 
13
Cha là núi mẹ là sông
    Các con hiếu thảo nhớ công sinh thành
 
14
 Vạn cổ tình thâm ơn cúc dục
  Thiên thu nghĩa trọng đức sinh thành
 
15
 Tử hiếu song thân lạc
 Gia hòa vạn sự thành
 
16
Con đi xa cách muôn nơi
    Ơn cha nghĩa mẹ đời đời không quên
 
17
Bàn tay nối tiếp bàn tay
  Vai cha lưng mẹ cõng đầy ấm no
 
18
 Đêm đêm thắp ngọn đèn trời
  Cầu cho cha mẹ sống đời với con 

  Cadao VN
 
19
  Ân cha mẹ là đại dương vô tận
  Con chỉ là con sóng nhỏ lăn tăn
 
20
Biển Đông có lúc đầy vơi
    Chứ lòng cha mẹ suốt đời trào dâng
 
21
Mẹ cha gánh vác hy sinh
  Mẹ cha quên cả thân mình vì con
 
22
   Cha một đời oằn vai gánh nặng
    Mẹ một đời đôi dép lạc bàn chân
 
23
  Có tát cạn biển Đông mới tỏ tường lòng mẹ
    Không trèo qua non Thái sao thấu hiểu tình cha
 
24
  Tiết Vu Lan bâng khuâng nhớ cha, ơn dưỡng dục
Mùa Báo Hiếu bùi ngùi thương mẹ, đức cù lao
 
25
Cổ thụ là bóng mẹ cha
      Cây non là cả vườn hoa tuổi hồng
 
26
   Nghĩa mẹ như biển rộng
  Công cha như trời cao
     Ơn sinh thành dưỡng dục
   Vời vợi tựa trăng sao
 
27
Ơn cha bóng núi âm thầm
      Nghĩa mẹ lặng lẽ nước sông đầu nguồn
    Một đời dãi nắng dầm sương
     Nuôi con khôn lớn tình thương dạt dào
 
28
Thêm một người quả đất sẽ chật hơn
 Nhưng thiếu mẹ thế gian đầy nước mắt
 
29
Đưa kim qua nỗi ưu phiền
 Mẹ ngồi vá lại cho nguyên sự đời
 
30
Mênh mông lòng mẹ thương ta
  Xin hòa thành bản tình ca dâng đời
 
31
  Hãy nói rằng con thương mẹ
   Chỉ thế thôi mẹ mãn nguyện rồi
 
32
 Mẹ hiển nhiên như trời đất đã thành
   Như cuộc đời không thể thiếu trong con
 
33
    Trong tâm tưởng muộn màng con viết
    Lời cầu mong còn mẹ mãi trên đời
 
34
  Hình hài con khi còn là hạt bụi
  Lớn dần lên qua tình mẹ bao dung
 
35
  Ngàn năm hồ dễ ai thương mẹ
   Như mẹ thương con cả cuộc đời
 
36
   Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá
    Đựng sao đầy hai tiếng: mẹ ơi…!
 
37
Đôi vai mẹ mỏi mòn thân cát bụi
  Gánh tình thương rong ruổi giữa chợ đời
 
38
 Người con yêu quý nhất đời
   Chính là mẹ đó tuyệt vời tình sâu
 
39
 Con đi khắp vạn nẻo đường
     Giờ con mới hiểu tình thương mẹ hiền
 
40
  Con về nhặt ánh hoàng hôn
    Thắp lên nhớ mẹ bồn chồn mẹ ơi
 
41
   Mẹ nằm chỗ ướt canh sương
     Chỗ khô lót tiếng ru nhường con thơ
 
42
  Con về đây quỳ bên gối mẹ
    Chợt thấy mình nhỏ bé biết bao nhiêu
 
43
 Con mang thơ đi gieo khắp nẻo
   Quên môi hồng mắt biếc mẹ thôi son
 
44
   Mênh mông bát ngát đại dương
     Cũng không sánh được tình thương mẹ hiền
 
45
    Bao la bóng nước biển Đông
      Không bằng một nửa tấm lòng mẹ tôi
 
46
  Nửa đời phiêu bạc tha hương
     Bóng quê dáng mẹ trĩu vương tấc lòng
 
47
  Dấu chân mẹ dãi dầm thân cát bụi
    Gánh tình thương rong ruổi giữa chợ đời
 
48
  Dù đi trăm suối nghìn sông
    Cũng không ra khỏi tấm lòng mẹ tôi
 
49
  Kiếp sau xin được làm người
    Để nghe non nước vọng lời mẹ ru
 
50
     Mẹ: trọn một niềm thương, cả đời dầm sương, qua bao ngày vô thường.
 
51
 Phải đâu mẹ của riêng anh
    Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi ! 

 Xuân Quỳnh
 
52
  Mẹ là nguồn suối yêu thương
  Mẹ là quê hương con đó
 
53
 Mẹ là biển cả bao la
     Mẹ là câu hát chan hòa mến thương
 
54
  Mẹ hiền mang nặng đẻ đau
    Chỉ mong con lớn con mau nên người
 
55
 Mẹ hiền như thể trăng sao
   Một khi trăng lặn đất trời lung lay
 
56
   Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
    Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không
 
57
  Con về quỳ giữa quê hương
    Thầm hôn lên những bước đường mẹ qua
 
58
  Dẫu con đi suốt cuộc đời
    Vẫn không đi hết những lời mẹ ru
 
59
Ví dầu… điệu hát ru êm
    Cho bao con trẻ yêu thêm cuộc đời.
 
60
   Cánh cò cõng nắng cõng mưa
    Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương
 
61
     Đừng để một ngày kia mẹ mất, mới giật mình khóc lóc
    Những dòng sông trôi đi, có trở lại bao giờ
 
62
Nghĩ về mẹ trời luôn tươi sắc nắng
 Hoa trong vườn không gió cũng xôn xao

    Song Nguyên
 
63
   Ai người chia sớt nỗi buồn
       Mẹ tôi gánh mãi hoàng hôn một mình
 
64
Mẹ là đất mẹ là hoa
     Mẹ là chân lý soi ta sáng ngời
 
65
 Mẹ ơi trời đất bao nhiêu
      Tâm con hướng mẹ bấy nhiêu đất trời
 
66
    Mẹ là sữa ngọt quê hương
       Rót vào thiên kỷ nguồn thương cho đời
 
67
    Xin ấp ủ trọn đời tình mẹ
     Bóng mẹ hiền giữa trái tim con
 
68
 Mẹ mang một nắng hai sương
   Đem ra chợ đổi làm đường con đi
 
69
 Trong vũ trụ có lắm kỳ quan
   Nhưng kỳ quan tuyệt vời nhất vẫn là trái tim người mẹ.
 
70
  Hương thơm vạn đóa hoa hồng
     Đâu bằng tình mẹ mặn nồng trong con
 
71
Tôi không khóc khi áo cài hoa trắng
 Vì trong hoa tôi thấy mẹ tôi cười
 
72
 Ngó lên ngó xuống thì vui
     Ngó về quê mẹ ngậm ngùi nhớ thương
 
73
   Ôm con mẹ đếm sao trời
   Đếm hoài không hết một đời long đong
 
74
  Võng đưa ai hát xa vời
     Tưởng như thấy lại từng lời mẹ ru
 
75
   Cuộc đời lắm nỗi đắng cay
      Nuôi con đâu kể tháng ngày gian nan
 
76
   Con suốt đời là dòng sông nhỏ bé
    Còn mẹ hiền là biển cả mênh mông
77
      Nhớ đến mẹ một khung trời rộng mở
       Chan chứa đầy hơi ấm của yêu thương
 
   78
      Mẹ vầng trăng sáng thiên thu
       Soi đường con bước lãng du hải hà
 
   79
      Cảm ơn mẹ đã cho con dòng sữa
       Cho niềm tin chan chứa giữa xuân đời
 
   80
     Hy sinh tất cả quên gian khổ
       Lòng mẹ là trời vạn nhớ thương
  
   81
     Lời ru của mẹ thuở nào
       Đưa con qua những sóng đời bể dâu
        Bảo Cường
 
   82
      Thời gian nước cuốn xuôi dòng
       Lòng con nhớ mẹ như sông chảy hoài
 
   83
      Mẹ đừng quá nhiều thương nhớ
       Kẻo tóc bạc rồi nay lại bạc thêm
 
   84
      Mẹ già một nắng hai sương
       Trải thân làm bóng mát đường con đi
 
   85
    Cúi đầu mong mẹ thứ tha
       Chữ hiếu chưa trả xót xa nỗi lòng
                                               
   86
         Nuôi con mãn kiếp quên thân xác
       Ơn mẹ ngàn đời mãi khắc ghi
 
   87
     Còn mẹ đời càng thêm tươi
       Con yêu mẹ quá nụ cười bao dung
 
   88
    Mẹ là ngọn gió đưa êm
       Mẹ là dòng suối mơ huyền bao la
 
   89
       Vì con sống… mẹ suốt đời lam lũ
       Vì con vui… mẹ gánh hết buồn đau
 
   90
       Lòng quặn lại khi nhìn con cực
       Người mẹ nào tránh khỏi xót xa
           Nước mắt người tuôn vào lồng ngực
                                        Nỗi niềm này ta trách chính ta                                                     
 
   91
     Mẹ già như chuối ba hương
       Dạt dào tình mẹ niềm thương vô bờ
 
   92
      Mong con cuộc sống bình yên
       Để mẹ lắm nỗi ưu phiền lắng sâu
 
   93
     Mẹ nghèo mưa dột mái tranh
       Trải bao bất hạnh muôn phần gian truân
 
   94
   Sông quê con nước hiền hòa
       Con xa lòng mẹ phong ba quê người
 

   95
      Bao năm gian khổ héo hon
       Mẹ luôn cam chịu nuôi con nên người
 
   96
     Ngàn năm tóc mẹ còn bay
       Ngàn năm tình mẹ sống đầy trong con
 
   97
     Trải qua thập tử nhất sinh
       Mẹ già sống mãi yên bình bên con
 
   98
    Nhớ con tựa cửa chờ mong
       Mắt mờ khô lệ mẹ mong con về
 
   99
     Lặng nhìn sợi tóc như sương
       Vướng trên đầu lược mà thương mẹ già
 
   100
     Dù cho xa cách biển Đông
         Mênh mông tình mẹ ngát lòng đại dương
 
   101
     Mẹ có nghĩa là ánh sáng
         Một ngọn đèn thắp bằng máu con tim
         Cái đóm lửa thiêng liêng
         Cháy trong bão bùng, cháy trong đêm tối
 
    102
        Học sói trán chưa viết tròn chữ mẹ
         Đi mòn chân chẳng kịp điệu ví dầu
         Nụ vô thường nở ra trời dâu bể
         Câu tình ca hát mãi chẳng nên lời
 
   103
       Nuôi con thân mẹ héo gầy
         Vì con mà mẹ lệ đầy viền mi
 
   104
     Khi con vun đất trồng hoa mới
      Thì mẹ nghiêng vai gánh Tết về
 
   105
      Con từ mảnh đất phù sa
         Thương về quê mẹ ngôi nhà quạnh hiu
         Vi vu gió thổi bao chiều
         Chắt chiu dòng sữa tình yêu mẹ hiền
            HN.saigon
 
   106
      Cha đưa cả tấm lưng gầy
         Chở che con được tới ngày hôm nay
 
    107
         Tam Anh trong tim tôi
         Cái thuở còn nằm nôi
         Mẹ ngọt ngào điệu hát
         Ru hồn tôi vào đời
          HN.saigon
 
   108
      Đường đời còn rộng thênh thang
         Mà tóc mẹ đã bạc sang trắng rồi
      Mẹ đau vẫn giữ tiếng cười
         Mẹ vui vẫn để một đời nhớ thương
 
    109
      Mẹ ơi một nắng hai sương
         Ru con khoan nhặt đoạn trường khúc ca
         Cuối sông đầu chợ bôn ba
         Nuôi con tóc bạc nếp già hằn sâu
 
   110
       Vất vã tinh sương gánh chợ xa
         Mẹ tôi còm cõi tấm thân già
         Áo sờn tơi tả màu năm tháng
         Gió đẫm mồ hôi lạnh cắt da
            Bước chân bươn chãi chừng run rẩy
            Mấy bận đường xa đã mệt nhòa
             Một bước chập chùng thêm một bước
            Một đời bóng mẹ gió sương pha
 
   111
 
    LỜI MẸ NHẮN NHỦ
 
         Nếu có bao giờ con yêu mẹ
         Hãy yêu đi khi mẹ còn đây
         Còn biết được những dòng tình cảm
         Ngọt ngào êm dịu lẫn nồng say.
 
         Hãy yêu đi khi mẹ còn biết
         Đừng chờ đến lúc mẹ ra đi
         Ghi lời yêu quý lên bia đá
         Mỹ từ trên phiến đá vô tri.
           
         Hãy nói lên điều con muốn nói
         Đừng chờ đến lúc mẹ ngủ say
         Một giấc ngủ không bao giờ dậy
         Ngàn năm ngăn cách chẳng ngày mai.
 
         Đó là chia ly là tử biệt
         Chẳng bao giờ nghe được tiếng con
         Nếu yêu mẹ dù là một chút
         Hãy nói đi khi mẹ còn sống
 
         Nói đi con lời nào yêu dấu
         Cả tấm lòng hiếu thảo của con
         Để mẹ nâng niu như bảo vật
         Cho tình mẫu tử thắm như son.
 
                Đỗ Trung Quân
 
 
   112
     Xanh xanh một mảnh da trời
         Đêm Thu trăng tỏ rạng ngời dặm xa
         Bao năm vắng bóng quê nhà
         Bỗng nay nhớ mẹ thương cha khóc thầm
        HN.saigon
 
   113
       Cha là tất cả cha ơi
         Cha là hình ảnh trọn đời thiêng liêng
 
    114
      Cha là tất cả cha ơi
         Ngàn năm con vẫn trọn đời yêu thương
 
    115
      Khi con tát cạn biển Đông
         Thì con mới hiểu tấm lòng của cha
        
    116
      Cha là bầu trời con thơ là hạt bụi
         Con lẫn vào cha từ bé đến muôn đời
 
    117
     Cha tôi lắm nỗi gian nan
         Vì con cơ cực chẳng màng tấm thân
 
    118
      Cha ơi bóng cả cây cao
         Chở che con những lao đao cuộc đời
 
    119
      Mồ hôi cha đăm đăm nhỏ giọt
         Con níu từng giọt mồ hôi đứng dậy làm người
 
    120
      Cha có nghĩa là khởi đầu cho sức mạnh, ý chí và niềm tin
121
       Cha là bóng cả ngã che con
         Là cả tình thương chẳng xói mòn
 
     122
        Thảnh thơi Tùng Trúc xanh nguồn cội
         Mây trắng đầu non tựa dáng cha
 
     123
       Tổ tiên phúc dày lưu hậu thế
         Cháu con đức sang rạng tiền nhân
 
    124
      Công cha như núi như non
         Hy sinh tất cả cho con nên người
 
    125
      Anh em trên dưới thuận hòa
         Anh nhường em kính mẹ cha vui lòng
 
    126
      Công ơn cha mẹ nuôi con
         Lo đền đáp lại cho tròn con ơi
 
    127
       Cha mẹ nhận một đời bão tố
         Để cho con mãi mãi bình yên
 
     128
       Con ngoan rồi đấy mẹ ơi
         Ước gì tóc mẹ bạc rồi lại xanh
 
    129
      Cha như hoa phấn giữa đời
         Thiên thu tình mẹ rạng ngời tâm con
 
130
      Mẹ ơi ! dài rộng nghĩa tình
         Vắt khô bầu sữa nên hình hài con
 
    131
      Một đời gánh nắng gánh mưa
         Mòn vai mà mẹ vẫn chưa yên lòng
 
    132
       Theo thời gian sương pha màu tóc mẹ
         Đôi vai gầy gánh trọn những lo toan
 
    133
       Lời ru mẹ vẫn bên mình
         Chữ Tâm cho suốt hành trình con đi
 
    134
      Cha mẹ ơn sâu tựa đất trời
         Nuôi con lao nhọc chẳng đầy vơi
         Mở vòng tay lớn ôm con trẻ
         Dẫn dắt con đi suốt cuộc đời
 
    135
      Bao giờ cho đến ngày xưa
         Cho tôi trái thị cánh cò ca dao
         Lời ru dòng sữa ngọt ngào
         Chảy qua đời mẹ thấm vào hồn tôi
 
 
    136
      Chiếc thuyền mẹ chở bao la
         Chở con chở cả thiên hà chúng con
       Trụ Vũ
 

     137
       Cha là núi con hoài xanh cỏ dại
         Cha là trời cho mây trắng con bay
              Nhuận Quốc
 
     138
        Công đức tổ tiên ngàn năm thịnh
         Hiếu hiền con cháu vạn đời vinh
  

    139
      Thành kính tổ tiên ơn gia độ
         Báo ân phụ mẫu nghĩa sinh thành
 
    140
       Con hiếu thảo cha mẹ vui
         Nhà hòa thuận muôn việc thành
 
    141
       Tổ tiên phương danh lưu quốc sử
       Tử tôn tích học kế gia phong
 
    142
      Điều thiện cao nhất không gì bằng hiếu hạnh
 
    143
      Người một đời yêu cháu thương con
          Bách niên trường thọ cháu con chúc mừng
 
    144
      Tấm lưng của mẹ, tấm đời của con
              Phạm Phú Hải

Nhận xét