Sản phẩm tranh vẽ sơn dầu
Tôi về quê, mùa này trời trong xanh như ngọc. Khung cảnh đồng lúa trải ra trước mắt bao la một màu xanh thăm thẳm, hít một hơi thật dài mà thấy lòng nhẹ nhàng rất khoan khoái dễ chịu vô cùng, thấp thoáng nơi xa từng cánh chim chao lượn tầng không tạo cho tôi một cảm giác dịu nhẹ, thanh bình. Bức hoạ đồng quê của riêng tôi vẫn như thế, bao năm rồi vẫn thế...
Quê tôi quanh năm sống bằng nghề nông. Cơ cực là thế nhưng chưa bao giờ tôi nghe một lời than vãn. Từ những mảnh ruộng bạt ngàn này, biết bao đời cây lúa đã vàng ươm, trĩu hạt… biết bao nhiêu lần những ngày mùa luôn rộn rã tiếng nói cười. Ngồi tựa lưng vào rặn tre già trước ngõ, hít thật sâu vào buồng ngực cái không khí thân quen, tôi như chợt thấm thía hơn câu hát ngày nào mà ngoại đã ru “quê hương là con diều biếc, tuổi thơ con thả trên đồng, quê hương là con đò nhỏ, êm đềm khua nước bên sông…”