BÀN TAY MẸ
Kính tặng Mẹ nhân lễ mừng Mẹ hưởng thọ
85 tuổi Dương lịch(86 tuổi Âm lịch)
Chợt nhận ra khi tay Mẹ mỏi mòn,
Ta vẫn là trái vườn đời chưa chín.
Mắt nhập nhòa,bàn tay run,bịn rịn,
Nâng nưu chùm quả ngọt,Mẹ trồng.
Suốt cả đời khấp khởi,chờ mong,
Một nắng,hai sương,đạn bom,giông bão,
Cặm cụi,cần cù,đảm đang,tần tảo,
Chờ chồng,đợi con nơi chiến trường xa…
Dòng thời gian lặng lẽ trôi qua,
Để lại nếp nhăn cong mềm gợn sóng.
Những sợi gân xanh lặn dưới làn da mỏng.
Một tia nắng chiều nhuộm tím hạt cau.
Một mảng hoàng hôn rơi xuống lá trầu.
Ngón tay quệt vệt vôi nồng trắng lóa…
Bàn tay Mẹ cả đời trồng quả,
Chỉ mong một lần vang lên tiếng:“Bầm ơi!
Chúng con đã chín giữa vườn đời”.
Mủm mỉm trầu cay,Mẹ cười mãn nguyện.
Với các con,Mẹ là câu chuyện,
Là bài thơ không viết được tận cùng,
Là khởi nguồn của những dòng sông,
Là câu hát ru nâng cánh cò bay lả…
Bàn tay mẹ dịu mềm như chùm lá
Khô úa rồi vẫn che quả mùa thu.
Đêm mồng bốn tếtCanh dần
SAU ĐÂY LÀ CHÙM ẢNH NHÂN LỄ
MỪNG THỌ MẸ TẠI QUÊ HƯƠNG
Bàn tay Mẹ dịu mềm như chùm lá
Khô úa rồi vẫn che quả mùa thu
Chùm quả mẹ trồng
Hương bưởi vườn nhà
Hoa tặng Mẹ ngày xuân
TRAO BẰNG MỪNG THỌ
CỦA TRUNG ƯƠNG HỘI NGƯỜI CAO TUỔI
NIỀM VUI CỦA CÁC CỤ TUỔI CAO
BẠN THÂN ĐỒNG NIÊN CỦA MẸ
CÁC BẠN CỦA MẸ Ở LÀNG QUÊ
TRONG NGÀY MỪNG THỌ
Nhung can cai thien hon nua
Cung qua hay